Cô là đồ đàn bà không biết sinh con mà giờ lại đi đổ lỗi tại con tôi. Tôi cho cô hai sự lựa chọn một là cô ly hôn với con trai tôi, hai là cô để cho nó ra ngoài tìm cô gái khác sinh hộ con trai.
Ảnh minh họa |
Sau 5 năm kết hôn tôi và chồng đã có với nhau cả 3 mụn con. Thế nhưng cả ba đều là con gái – điều này khiến gia đình chồng và chồng tôi không hài lòng. Họ cũng chẳng coi tôi và các con tôi ra gì.
Tôi còn nhớ rõ cái cảm giác tủi thân trong ngày mình đi sinh đứa thứ ba, khi bác sĩ thông báo tôi sinh con gái cả nhà chồng và chồng đều ra về bỏ mặc tôi với con ở lại. May mà lúc đó có mẹ tôi ở bên chứ không tôi không biết xoay sở thế nào.
Tôi thấy thật khó hiểu khi thời buổi hiện đại rồi mà nhà chồng tôi vẫn rất bảo thủ, họ trọng nam khinh nữ và luôn coi việc sinh con gái là do đàn bà. Một lần không chịu được sự đối xử quá tàn nhẫn của gia đình chồng nên tôi có tham gia góp ý với chồng:
- Em nghĩ con nào cũng là con mình anh à. Con là trời cho chứ nhiều người còn không sinh được con ấy chứ.
- Em nói gì mà lạ thế, anh mà không sinh được con trai thì bạn bè, đồng nghiệp, các cô dì chú bác cười anh. Em nghĩ anh còn mặt mũi nào nữa.
- Nhưng sinh con trai hay gái hầu hết là do đàn ông chứ đâu phải do đàn bà. Nên em nghĩ nhà mình chỉ sinh ba đứa là đẹp rồi anh à. Cứ chăm sóc con tốt và chu đáo là được.
Chồng tôi chưa kịp nói gì thêm thì mẹ chồng từ ngoài đi vào tát tôi một cái khiến tôi choáng váng, bà còn không quên đay nghiến tôi:
- Cô là đồ đàn bà không biết sinh con mà giờ lại đi đổ lỗi tại con tôi. Tôi cho cô hai sự lựa chọn một là cô ly hôn với con trai tôi, hai là cô để cho nó ra ngoài tìm cô gái khác sinh hộ con trai. Chứ cái thá như cô chắc có sinh 10 đứa cũng chỉ là lũ vịt giời vô tích sự.
- Sao mẹ lại nói như thế được, con gái cũng là con của con với chồng con. Đâu có thể chỉ vì việc sinh con mà để ba đứa trẻ không có đủ cha mẹ được.
- Anh thấy ý kiến của mẹ cũng có lý đó. Nhà anh rất cần có con trai em không hiểu sao. Thôi thì mình ly hôn, em cứ nuôi ba đứa con, anh không cần con gái. Với anh 10 đứa con gái cũng không bằng đứa con trai được.
Vậy là tôi bị nhà chồng ép phải ly hôn và đuổi ra khỏi nhà cùng ba đứa con thơ. Họ cũng chẳng để cho mẹ con tôi chút tài sản nào. Đau đớn, tủi nhục 4 mẹ con tôi bắt xe về nhà bố mẹ đẻ. Nhưng như thế có lẽ là lối thoát cho tôi khi không phải sống trong sự dày vò, sỉ vả của nhà chồng.
Thế nhưng cuộc đời này đúng là ác giả, ác báo. Tôi được biết chồng tôi sau khi lấy vợ cả năm cũng chẳng sinh được con. Nguyên nhân là sau khi bỏ vợ con anh ta lao vào rượu bia, gái gú, ba lăng nhăng, không lành mạnh và kết quả sau đó là không còn khả năng sinh con.
Một hôm tôi đi làm về thì thấy bố mẹ chồng cũ mang rất nhiều đồ sang nhà tôi. Thấy tôi họ niềm nở ra mặt:
- Bố mẹ thật có lỗi với con quá. Hôm nay qua đây bố mẹ muốn xin lỗi con và mong con tha thứ vì cách hành xử không phải trước kia của bố mẹ. 4 mẹ con con hãy quay về với bố mẹ nhé. Bố mẹ đã suy nghĩ kỹ rồi con nào cũng là con nên bố mẹ hứa sẽ chăm sóc, đối xử tốt với các cháu và con.
- Cuộc sống của 4 mẹ con tôi hiện giờ rất tốt và tôi cũng không muốn quay trở lại ngôi nhà bạc tình bạc nghĩa đó nữa. Thử hỏi nếu con trai ông bà giờ không vô sinh thì chắc gì ông bà đã nghĩ đến 3 đứa cháu này. Thôi ông bà về đi và đừng bao giờ quay trở lại nhà tôi nữa. Tôi và 3 đứa con tôi cũng không bao giờ muốn gặp lại gia đình nhà các người nữa.
Nhìn bộ mặt thảm thương của họ tôi thấy thật hả hê trong lòng. Những gì họ phải chịu đựng bây giờ cũng chưa thấm vào đâu so với sự độc ác, bạc tình bạc nghĩa mà họ đã dành cho 4 mẹ con tôi!
Theo Người Lao Động
Đăng nhận xét